Recitation album “Chiếc lá hồng”
MỤC LỤC
◦◦◊◦◦
(Tặng Thùy Anh).
(Thể hiện: NS Mộng Thu ) Em tựa vào anh mặt trời đỏ ké
Trong buổi chiều sóng vỗ Belém
Say tít đêm nay có chàng thủy thủ
Ngước cánh buồm mắt mở không lên.
Hơi biển đã len vào trong gió cả
Sóng vỗ mạn thuyền sao lại ngả nghiêng
Anh hãy làm thơ và hãy rồ điên
Em sẽ buộc chim bay vào cẳng ngỗng.
◦◦◊◦◦
(Tặng Tác gia Nguyễn Khoa Điềm).
(Thể hiện: NS Mộng Thu ) Có một độ người về giăng áo rét
Và thơ tình đằm thắm nét hương xưa
Ta bỡ ngỡ giữa cuộc đời hiện đại
Và thơ người xanh miết tuổi đôi mươi
Ta vẫn mong người hãy là bất tử
Còn bài thơ đất nước để thương nhau
Dẫu tháng năm như nước chảy qua cầu
Em bé lớn lên bước vào trang sách nhỏ
Lộng gió bốn phương hào hùng như trăng tỏa
Như mặt trời của mẹ giấu ở trong tim
Ngọn than hồng cháy vùi nên không tắt
Lớp lớp từng người đánh đổi với thời gian
Dẫu tháng năm như nắng táp mưa ngàn
Hay gió Lào thổi quắt cả miền Trung
Nơi chí khí đương đầu với sóng dữ
Đem tính mạng đổi thành mồi nhử
Cá cùng tôm đầy ắp cả khoang thuyền
Để mỗi chiều ngồi hát với giai nhân
Hát rằng lúa đã đơm bông
Em hãy lấy chồng để mãi thương anh.
Bài thơ thắm thoắt đã bốn mươi năm
Chuyện buồn vui nhanh nhảu như dâu bể bể dâu
Tóc của người xem ra cũng đã phai màu
Nhưng bản hùng ca vẫn còn bất tận
Mùa xuân đến hoa đào nơi nguồn cội
Cành khẳng khiu nụ nở thắm sắc sông Hồng.
◦◦◊◦◦
(Thương tặng Thiên Hà).
(Thể hiện: NS Mộng Thu ) Anh hôn em một nụ hôn nồng cháy
Băng chảy thành kem, kem chảy vào đâu?
Kem chảy vào nơi rất mực thẳm sâu
Anh gọi đó bằng nơi tình yêu chớm nở
Sao anh thấy mình khi không mắc cỡ
Cái quái gì động đậy mãi không yên?
Tim đập, ồ không, hay là hơi thở
Cửa thiền môn anh thấy cặp chim chuyền
Cô lái đò bạc lắm em ơi
Hay em chỉ muốn người tình lưng cánh nhạn
Anh mất nửa đời mang thơ rao bán
Em lẽ nào mua nửa dải đồng tâm?
Anh ngước nhìn trời xanh nắng biếc
Cúi dòng sông lại thấy đỏ môi hồng
Anh biết em hiền lành như đất mẹ
Anh mất nửa đời, em có biết không?
Anh thấy cặp chim chuyền vui chíu chít
Có cùng anh bay hết một nhành cây?
Hơi nắng tỏa lá vàng vừa chạm đất
Chúng mình một dải lụa vàng bay.
◦◦◊◦◦
(Thương tặng Bích Ngọc).
(Thể hiện: NS Mộng Thu ) Nỗi nhớ có tay mà ngóng lắm
Đợi hoài nước mắt nhỏ thành mưa
Nếu như hôm ấy mình đừng níu
Thì người đâu thể lẻn vào mơ
Người trộm hồn ta mà không biết
Để mình mơ mãi bạch đầu ngâm
Tướng quân bỗng hóa thành nhi nữ
Một mảnh trăng vàng chị hóa em.
Người hong áo lụa thơm nắng mới
Vợ chồng nóng hổi buổi yêu nhau
Ô hay ngực chị ôi mềm mại
Mà sao ngọt lịm đến tê đầu...
◦◦◊◦◦
(Thể hiện: NS Mộng Thu ) Em có nhớ đã cùng anh rủ rỉ
Những buồn vui, những con số rối bời
Anh chỉ nhớ đóa môi cười hàm tiếu
Răng thỏ chờ cắn ngập trái táo rơi
Em cứ mãi ngân nga những chiều diệu tưởng
Cây sấu già im ắng ngọn tà dương
Em có nghe mười năm dài cất tiếng
Bài thơ tình anh hát bốn nghìn năm
Anh chưa nghĩ mình sẽ là thi sĩ
Bài thơ tình có hát cũng mau quên
Phải vì yêu nên thốt thành châu ngọc
Trời lưu đày hay ban tặng thương sinh
Phải vì yêu hoa đỏ cũng thành vàng
Trái ấu tròn tính tính tang tang
Em hãy nghe mười năm dài thương nhớ
Bài thơ tình anh hát có hay không?
◦◦◊◦◦
(Tặng Hồng Điệp).
(Thể hiện: NS Mộng Thu ) Quá hai mươi năm nàng không còn đợi
Chiếc lá hồng hàng xóm chạy mất “tiu”
Chuyện tưởng là quên nhưng không còn cũ
Mới gặp rồi nàng vẫn đẹp như xưa
Quá hai mươi năm nhưng trời còn chịu
Cho ta gặp nàng đánh đố với thời gian
Áo nàng hồng xanh màu xanh lục ngọc
Đứng bên này cách trở một dòng sông
Nàng vẫn đứng trời riêng không đụng độ
Mái tóc dài ngồi chải với yêu tinh
Như lữ khách độc hành nơi góc biển
Ngắm trăng tàn rồi không nhớ bình minh.
-
(*) NS Mộng Thu đề tựa bài thơ là “Chiếc lá hồng”.
◦◦◊◦◦
(Thể hiện: NS Mộng Thu ) I.
Vườn thơ hoa nở từng trang nhé!
Nụ thì e ấp nụ xôn xao
Có người vơ vẩn thơm hương sắc
Đường về ăm ắp nắng chiêm bao.
II.
Vườn thơ ơi có phải vì nắng tạnh
Nụ hồng hào lâu quá vẫn chưa bung
Anh đợi mãi dường như là rơm rớm
Cái hồn thơ sương đọng cánh hoa rung.
III.
Cái vườn thơ ấy giờ sao nhỉ!
Người đẹp đi về vẫn sớm trưa
Hãy lắng lòng mình bên hảo hớn
Ru tình bằng hai trái cà-dưa.
◦◦◊◦◦
(Thể hiện: NSƯT Mộng Thu
) Anh đi chinh chiến mười năm lẻ
Em hồng môi má với trăng non
Anh biết, kiếp này không gặp lại
Em cười, giàn giụa bóng đao quang
Chuyện anh hùng dời non lấp bể
Máu kẻ thù chẳng lẽ không tanh
Rừng khuya đổ máu trăng rơi lệ
Quỷ buồn chống kiếm ngóng trăng tan
Anh em cố sống đừng thương nhớ
Kiếp này thí mạng khói AK
Tấc dạ anh hùng vùi trong đất
Quỷ ngồi nước mắt thấm xương khô.